Anh có mệt không khi đêm nào cũng xuất hiện trong giấc mơ của em? Dù đã cố
quên đi hình ảnh của anh nhưng dường như đó chỉ là những cố gắng vô ích, bóng
dáng anh đã khắc lên tim em một vết thương dài.
Từ khi vô tình gặp anh ngày hôm đó, em biết rằng trái tim mình sẽ không còn
được yên ổn như trước đây. Em nào dám đòi hỏi gì nhiều, chỉ mong em có thể ngự
trị một vương quốc rất nhỏ, nằm vào góc khuất của trái tim anh, và thầm ước mơ
rằng nỗi nhớ của anh sẽ ghé qua vương quốc của em những khi nỗi buồn lạc đến
tâm hồn anh (em cầu mong lúc ấy sẽ có thật nhiều nỗi buồn lạc đến tâm hồn anh
để anh có thể nhớ tới em nhiều hơn).
Mỗi khi gặp anh con tim em dường như đập loạn lên, tâm trí em lúc đó chỉ là
bóng dáng, mọi hành động, cử chỉ của anh. Trước đây em không hề nghĩ rằng mình
sẽ trải qua thứ tình cảm phức tạp, rắc rối như thế này, em chưa yêu lần nào
nên chưa biết đó có phải là tình yêu? Chỉ biết rằng đối với em bây giờ, niềm
hạnh phúc nhất là khi gặp anh, dù chỉ được nhìn anh từ xa.
Anh có từng nghe một câu chuyện về tình yêu kể rằng: Trước đây con người có 4
tay, 4 chân..., nhưng sau đó Thượng Đế tách ra, mỗi phần chỉ còn 2 tay, 2
chân... như bây giờ, nên từ đó con người luôn phải đi tìm một nửa của chính
mình. Chẳng biết đã có nhiều người tìm được nửa kia chưa, còn em đã thấy anh
là một nửa còn lại của trái tim mình, không biết anh có thấy em như vậy không?
Dẫu anh có nghi ngờ những điều em nói trên đây chỉ là giả dối, nhưng xin anh
hãy tin rằng "Chỉ có anh ngự trị trong tim em".