THÁI THỰƠNG VÔ CỰC HỖN NGUYÊN GIÁO CHỦ
NGUYÊN THUỶ THIÊN TÔN


Giáng


Thơ:

Nhân sinh như mộng độ quang âm
Uổng tự hồi tài dữ tịch âm
Thanh sắc dĩ tương thiên địa tính
Tịnh thần hựu trực lợi danh tâm
Ái hà phiêu lãng đầu nan xuất
Hoả trạch tiên giao nghiệp tiệm thâm
Mạc khả nhất sinh hư quá liễu
Hung dung ưng cải tự Quan Âm.


Dịch:

Kiếp người mộng ảo tựa thời gian
Uổng cả vàng tham lẫn bạc ham
Thanh sắc vùi chôn trời dất tánh
Tinh thần đeo đuổi lợi danh tâm
Sông yêu ngụp lặn đầu khôn cất
Nhà lửa nấu nung nghiệp khó an
Chớ để đời mình lầm lỗi mãi
Xấu xa sửa đổi giống Quan Âm.


ĐỀ TỰA

Nhớ thuở hỗn mang trời đất chưa chia, vũ trụ còn chung một khí, ban đầu hút khí từ vô cực, tiêu dao tự tại. Tới khi trời đất mở mang, nhờ chân khí của trung ương con người giáng sinh. Ban đầu tính nó thiện nên lúc chết dể trở về nơi chất phác ban đầu. Nhưng rồi bụi đất ngày càng phủ dầy nên tính thiện đã bị thay thế bằng tính ác, bởi vậy Trời bèn thiết lập địa ngục để làm chốn hối cải cho thanh tịnh lại . Bởi căn tính của chúng sinh bị ô nhiễm biến chất nên ngày càng truỵ lạc, gần đây trở thành quá bại hoại, khiến địa ngục đông nghẹt chúng sinh. Ngọc Hoàng Thượng Đế thấy vậy không nỡ để cho loài người đoạ trầm hơn nữa, mới toả ánh linh quang cho tiết lộ những hình phạt ghê gớm dưới địa ngục để cảnh cáo người đời hầu tránh không đạp lên vết bánh xe đó nữa mới mong trở về được nguồn cội, dứt nghiệp khổ đau luân hồi.

Vì Thánh Hiền Đường ở Đài Trung trong những năm qua đã vâng theo lòng trời phát huy cơ bút siển dương đạo giáo, có công khuyên đời dạy người, tôn chỉ chính đáng hoà nhã, ra công hoằng đạo nên nay được nhận sắc chỉ của Ngọc Hoàng Thượng Đế đảm nhiệm trọng trách nặng nề dạo chốn địa ngục viết sách. Ra lệnh cho Phật Sống Tế Công hướng dẫn hồn phách Dương Thiện Sinh thân hành xuống âm phủ, vào ngục thăm dò để nắm vững bằng chứng, và do đồng tử của Ngọc Hoàng Thái Hư phò bút, dùng mắt pháp chân truyền chụp lấy các cảnh tượng ở cõi âm ty rồi đem những hình ảnh đó vào sách để tạo thành cuốn Địa Ngục Du Ký bày tỏ hết những bí mật của âm ty, những sự thật kỳ thế gian không thấy được, không tưởng tượng nổi.

Phí mất hai năm, tới nay sách xong, người đời nếu chăm đọc sách này, mau tỉnh thức hồi tâm, bỏ ác làm thiện, khuyên đi theo ngã thiên đường, người người như vậy hẳn là địa ngục trống không, hết thảy về với cực lạc, nội dung sách này mang nhiều ấn chứng, phù hợp với phép tắc trần gian, là một thánh điển cứu đời, thần thánh chẳng thể xâm phạm, hy vọng người đọc phát tâm truyền bá rộng rãi để giáo hoá, cùng phiên dịch phát hành sâu rộng, phàm có sự yêu cầu nên hưởng ứng tích cực, những ai có lòng hẵn rõ điều tốt lành là như vậy. Đồng thời cũng là lời tựa.

Nguyên Thuỷ Thiên Tôn giáng cơ bài tựa tại Thánh Hiền Đường ở Đài Trung.
Vận Trời ngày 13 tháng tư năm Mậu Ngọ (1978)


GIÁO CHỦ CÕI U MINH BỒ TÁT ĐỊA TẠNG VƯƠNG

Giáng


ĐỀ TỰA

Ôi! Thiên Đường có lối, người tới vắng vẻ; địa ngục không cửa người đến đông nghẹt . Người đời không kham vắng lặng, khó khứng yên tịnh, theo nóng dựa mạnh, chìm đắm trong chốn tửu sắc, nước xoáy, biển khổ mênh mông, biết bao kẻ trượt chân té sấp, khiến địa ngục đầy người, tiếng khóc than rung chuyển trời xanh! Ta chủ cai quản mười điện địa ngục, mắt thấy tai nghe lời than vang dội khắp, lòng nào chịu thấu!

Ba giới chúng sinh, nguyên khí chung dòng, từ vô thuỷ tới nay đều do lòng dục tham cầu không dứt mà sinh tử nối nhau. Than vòng luân hồi khổ hải, nhà lửa thiêu đốt! Nguyện dẹp địa ngục nhưng tiếc không một ngày nào độ hết chúng sinh. Ngọc Đế lòng từ vô lượng, thương xót hài nhi, nên ban sắc lệnh cho Thánh Hiền Đường ở Đài Trung viết sách Địa Ngục Du Ký, Tế Phật hướng dẫn Dương Thiện Sinh dạo âm phủ. Chốn nào đi tới các ty ở coĩ âm đều phải nghênh tiếp khoản đải, Minh Vương và các Ngục Quan phải đàm đạo trình bày, trải khắp nẻo tối mênh mang mới đủ kinh nghiêm viết thành thiên du ký, quí như vàng ngọc, giáo huấn mẫu mực. Phàm bọn tâm ngu lý tối coi thường coi khinh, quả báo như bóng theo hình. Ấn chứng trong sách dồi dào dễ dàng khảo sát chứng nghiệm, kẻ nghiên cứu sách này giải toả hoài nghi, sợ hãi bừng tỉnh canh thâu, sám hối, hành động quang minh, sau khi chết được miễn đày xuống địa ngục để cho âm binh nhục mạ trừng phạt. Nếu kẻ nào coi lời nói của ta như gió xuân thổi qua tai ngựa thì đó vô phương kêu cứu, chớ oán Tiên Phật vô tình. Đúng lúc sách Địa Ngục Du Ký lên khuôn thì ta có mặt ở Thánh Hiền Đường nên thuật ít lời, mong sách này lúc chào đời độ được hết thảy chúng sinh, địa ngục sớm trống không, cõi ta bà biến thành vườn lạc thú, mong lắm thay.

Bồ Tát Địa Tạng Vương giáng cơ bút tại Thánh Hiền Đường Đài Trung
Vận Trời ngày 13 tháng 4 năm Mậu Ngọ (1978)



CHỦ TỊCH CỦA BẢN ĐƯỜNG LÀ HỌ QUAN ĐĂNG ĐÀI


ĐỀ TỰA

Bản đường thành lập Thánh Hiền Đường là để mỡ mang đạo giáo, phát huy cơ bút, phát hành kinh sách dạy điều thiện đã gặt hái được nhiều kết quả lớn lao trong việc giáo dục chúng sinh, chận đứng làn sóng dữ, ngăn xã hội đồi phong bại tục đang đà xuống dốc.

Tuy một năm qua đã in nhiều sách thiện khuyên răn hướng dẫn lòng người, nhưng hiềm nỗi còn nhiều kẻ vẫn sống sa đoạ, ngoan cố không chịu cải tà qui chánh. Ngọc Hoàng Thượng Đế rất xúc động trước cảnh tượng này nên cho mở hội Linh Tiêu, và hội nghị đã đồng thành quyết định chọn một đàn trường tinh thần chân chính, có cơ duyên tốt đẹp cùng Thần Thánh, có nhân duyên hoà hoả cùng chúng sinh, nhất là đàn cơ ấy đã từng có nhiều dịp ứng nghiệm thiêng liêng để tiện cho việc xuất hồn dạo cõi âm ty viết sách, đem chuyện thực của âm phủ mà tiết lộ ở thế gian để cảnh tỉnh giáo hoá người đời.

May mắn được lựa chọn, bản đường rất lấy làm vinh dự với chức này, ngay lúc đó tôi lo lắng muôn phần, vì việc dạo âm phủ không thể so sánh với việc thờ phượng cơ bút cùng siển dương đạo giáo, muôn một nếu như việc phụ đồng có sai trật, tâm trí Dương Sinh bị thác loạn thì quả là một sớm đem chuyện đại sự phá huỷ đi, tội nghịch quá nặng, Trời người đều khiếp hãi. Tuy nhiên lênh. Trời khó cững, kính cẫn vâng lời thánh dạy ngày rằm tháng tám năm bính Thìn (1976) toàn thể môn đệ của Thánh Hiền Đường kính cẩn nghinh đón sắc chỉ. Mỗi kỳ hầu bóng xuất hồn đều tỉnh tâm hộp ma9.t đông đủ tại bản đường, Dương Sinh ăn chay giữ gìn trai giới đợi chờ.... Khi Tế Phật tới, ngài liền hướng dẫn linh hồn Dương Sinh dạo địa ngục quan sát. Đồng Tử Ngọc Hư giữ điện truyền chân, đối đáp với Phật và người, đàm thoại với âm ti, nhất là vung bút viết tài liệu để làm sách Địa Ngục Du Ký.

Sau hai năm như vậy mới dạo hết các cửa địa ngục và thảo xong sách, giờ dây nhìn lại lòng tôi vô cùng kinh hãi. Kể từ khi bản đường phát huy cơ bút siển dương dạo giáo tới nay đã phí rất nhiều thời gian giờ đây mới thực hiện nổi cuốn sách phi phàm này, nội dung của nó hết sức trung thực, quả là sách khuyên thiện thế gian rất linh nghiệm, rất quý giá. Sách này vừa ra đời, địa ngục tối tăm liền phóng hào quang, nguyên phổ độ chúng sinh dưới gầm trời, có duyên đọc được sách này đều thoát khỏi bể khổ mà lên thiên đường.

Bản đường Chủ tịch Quan Hưng Phu Tử kính cẩn đề tựa
Vận Trời ngày 13 tháng 4 năm Mậu Ngọ 1978)




CHỦ BÍ KIM KHUYẾT LÀ HỌ LẠC

Giáng


PHÀM LỆ

1. Sách này phủng sắc chỉ của Ngọc Hoàng mà sáng tác, văn tuy thô thiển nhưng hàm chứa chân lý sâu xa, qủa là pho sánh quí để tu thân ngộ đạo, cùng cảm hoá người đơi

2. Trong sách nếu như chữ nghĩa không đựơc Văn hoa gì bởi cốt diễn tả sự việc sao cho trung thuật, xin đọc giã chớ coi thưởng

3. Sách này đã vắt cạn tâm huyết của Thần va Người sau 2 năm mới thành được tác phẩm lớn nội dung toàn thể cuốn sách đã tiếc lộ hết những bí mật, làm sáng tõ luật lệ cùng hình phạt ở coi Âm, đê dóng những hồi chuông cảnh tỉnh cứu đời, vạn thuở khó gặp được một lần, mong người đời đọc nó, quí nó, ngộ nó, tu nó.

4. Sách này lại do các ty Thiên Tào, Địa Tào, Nhân Tào hợp tác mà thành nên cũng được huân công, bởi vậy in tặng một bản thì cả Tam Tào đều cảm kích.

5. Kim Khuyết Thánh dạy: phàm những ai in tặng sách này để cứu nhân độ thế, chẳng kể tự in, giúp in, khuyên in, giảng giải, phổ biến đều được giảm bớt tội ở thế gian, nếu như công đức sâu dày sẽ được thăng Thiên tiêu dao tiên cảnh.

6. Phàm cầu thọ, cầu công danh, cầu khỏi bệnh, mong tiêu oan nghiệp, cầu công quả để chuộc tội tình, cầu tổ tiên được siêu thăng, cầu ssược phước sâu dầy, nếu phát nguyện in tặng sách này thì đều được như ý. Phàm cầu xin điều gì thì nên thâp nhang van vái Táo Quân ở trong nhà, bàn ông Thiên ở ngoài sân, Thần Thánh ở chốn miếu đình, chư thần sẽ tức khắc tâu về Trời được báo ứng liền, Thánh ý chắc chắn có thực.

7. Vì có Thần Thánh mười phương bảo hộ pháp cho nên chốn để sách phải cẩn thận, khi xem xong nên cất nơi thanh tịnh, không được làm ô uế, phàm những kẻ phỉ báng khinh khi, gây trở ngại cho việc phổ biến sách nầy sẽ vĩnh viễn đoạ địa ngục, tội ác chẳng thể tha. Hy vọng chúng sinh quay về đường thiện, suy nghĩ chính chắn rồi thi hành.





ĐỒNG TỬ NGỌC HƯ ĐĂNG ĐÀI



Thơ:

Thiên giáng kỳ thư tác chỉ nam
Âm ti thảm cảnh khởi hư đàm
Hồi đầu địa ngục nguyên vô lộ
Sám hối do như thanh xuân lam.


Dịch:

Sách lạ Trời ban hướng dẫn đường
Âm ti thảm cảnh há bàn xuông
Ăn năn âm phủ đâu còn ngã
Sám hối thiên đường hẳn được thăng.


ĐỀ TỰA


Người đời mãi mê hưởng thụ vật chất hữu hình mới nhận ra rằng tinh thần tu dững đạo đức giáo dục hiện bị sa đoạ, khiến những tội ác như trộm cướp, giết chóc, gian dâm ngày một gia tăng.

Muốn chặn đứng mối hoạ lớn lao, khai mở con đương giáo dục đạo đức, thuyết minh nhân quả báo ứng là có thực, linh hồn bất diệt chẳng sai, hoạ phước vốn không có cửa nó đều do thiện ác. Người ta nếu như lúc sống tạo nghiệp, sau khi chết linh hồn sẽ bị phiền luỵ, đày đoạ nẻo ác, nhồi trui luân hồi, đó là lý do tại sao có địa ngục.

Linh khí ta thuần thanh cho nên đắc pháp giới tiêu dao, nay Thánh Hiền Đường Đài Trung lãnh sắc mệnh của Ngọc Hoàng Thượng Đế viết sách Địa Ngục Du Ký, ta may mắn được lãnh chức vụ "Pháp Nhãn Truyền Chân", không dám nghịch ý, mỗi khi gặp giá đồng trong đêm vắng, Tế Phật giáng lâm hướng dẫn hồn phách Dương Sinh dạo cõi u minh tham quan phỏng vấn các ngục, trong lúc Dương Sinh hỏi han các tội hồn, tức thì ta dùng pháp nhãn tiếp thâu thanh âm, hình ảnh truyền chân, nhấp . vào thể xác Dương Sinh, tay cầm bút giáng cơ tả rõ cảnh thực chốn âm ti nghi chép thành sách để cảnh tỉnh giáo hoá người đời.

Sự việc này thật là ảo diệu, bên cạnh có thiện nam tín nữ vây quanh xem xét, hưởng ứng xác nhận có thần thánh linh thiêng. Những kẻ mắt chưa nhìn thấy cnảh này thì làm sao tin nổi? Do đó ta thành thực mong chúng sinh hiểu tỏ thiên đường, địa ngục đều ở tại tâm, nếu như bỏ mất lương tri của mình hẳn tâm chẳng an sống tai thiên đường. Kẻ tâm chết mỗi khi tâm sống lại đều thống trách mình, lúc đó cảnh tượng địa ngục hiện rõ . Do đó địa ngục là nơi giam giữ kẻ phạm tội, chúng sinh không thể tham luyến, nhận lầm mình là quê quán, người do Trời sinh ra, thiên đường mới là chốn nhà xưa, tha thiết mong tránh khỏi chìm nổi giữa sóng tử sinh luân hồi mãi mãi.

Nay nhân sách Địa Ngục Du Ký đem ban bố khuyên đời, ta mượn ngôn bút giáng cơ nói ít lời. Những điều mắt thấy tai nghe một năm gần đây cảnh địa ngục thảm thiết vô cùng khiến hết còn muốn nhìn, hy vọng những ai xem xong sách này, từ nay về sau, nhất cử nhất động đều phải thanh bạch không được nhơ bẩn để tránh tiếp tục trở thành chủng tử của địa ngục mới khỏi phụ lòng ta đau đớn khổ não.

Cung Ngọc Hư đồng tử Ngọc Hư kính đề
Vận Trời ngày 13 tháng 4 năm Mậu Ngọ (1978)



© Copyrighted tamlinh.net